Thư viện
Thân ta trong chốn lao tù
Tâm ta vằng vặc trăng thu mặt hồ
Bao trùm khắp cõi hư vô
Lao tù đâu thể nhiễm ô tâm này
Mặc cho thế sự vần xoay
Tâm ta vẫn chẳng chuyển lay được nào
Ngọc thiêu mầu thắm biết bao 1
Sương càng phủ trắng tùng cao ngất trời
Trăng tròn khuyết biển đầy vơi
Mây bay gió thoảng cuộc đời sợ chi!
1 Lấy ý trong câu: “Ngọc phần sơn thượng sắc thường nhuận” của thiền sư Ngộ Ấn, đời Lý. Ðại ý: Viên ngọc ở trên núi bị đốt mầu sắc vẫn tươi thắm.